Có đến khoa Nam của Bệnh viện Bình Dân, TP.HCM mới thấy được hằng ngày nơi đây tiếp nhận, chữa trị cho nhiều trường hợp "éo le" xảy ra ở quý ông. Từ những trường hợp bị bất thường, "trục trặc" thường gặp, cho đến những "tai nạn" hy hữu, từ nhẹ đến nặng. Trong số đó, có những tai nạn bác sĩ cứu chữa được, tuy nhiên cũng có những tai nạn bác sĩ đành bó tay... Từ những bất thường, trục trặc... Bác sĩ Nguyễn Thành Như (Trưởng khoa Nam, Bệnh viện Bình Dân, TP.HCM) cho biết: "Mỗi ngày khoa Nam của bệnh viện tiếp nhận những trường hợp nam giới đến khám, chữa trị bao gồm: vô sinh nam; rối loạn cương; rối loạn xuất tinh (di tinh, mộng tinh...); bất thường về giới tính; các bất thường ở cơ quan sinh dục; tai biến do dùng thuốc trị rối loạn cương trôi nổi; tai nạn gây chấn thương "cục cưng"...". Những bất thường ở nam giới theo bác sĩ Nguyễn Thành Như đó là: dương vật bị cong, vẹo, lệch sang phải hay qua trái, khiến quý ông không thể làm "chuyện đó" được. Thường gặp là những trường hợp bị cong xuống (cong khoảng 30 độ). Cũng có những trường hợp đặc biệt, "nó" vừa cong, vừa xoắn, gây khó khăn rất nhiều cho bác sĩ phẫu thuật so với những ca chỉ đơn thuần là cong, lệch thông thường! Đối với những trường hợp cong, vẹo, xoắn, bác sĩ sẽ phẫu thuật, đưa "cục cưng" thẳng trở lại (tất nhiên không thể thẳng băng được), thời gian nằm viện chỉ khoảng 2 - 3 ngày. Phẫu thuật này mang tính thẩm mỹ. "Những trường hợp này, nếu vào các trung tâm thẩm mỹ viện, thì quý ông sẽ tốn bộn tiền đấy"! - bác sĩ Như nói. Tiếp theo là những trường hợp "nó núp phía sau hậu trường" (bất thường do dương vật bị thụt vào trong). Gặp "hoàn cảnh" này thì không sao bởi về mặt chức năng, theo các bác sĩ thì "anh bạn nhỏ" vẫn bình thường, chỉ "tệ" về mặt thẩm mỹ mà thôi, bác sĩ sẽ giải quyết bằng cách phẫu thuật kéo "nó" ra, rồi định vị lại (tuy có phần hơi khó). Một trường hợp nữa mà khoa Nam của Bệnh viện Bình Dân cũng thường tiếp nhận, đó là dương vật quá nhỏ. Bác sĩ Như cho biết: "Có trường hợp nhỏ bất thường, nhiều người bị mặc cảm không dám lấy vợ. Bác sĩ cũng rất cảm thông đối với những trường hợp như thế, nhưng về mặt nguyên tắc làm cho dương vật lớn hơn, cũng như dài hơn rất khó (bởi không thể làm cho thể hang của dương vật to hơn). Một số nơi người ta làm to bằng việc "bơm", "đắp" thêm một số chất vào dưới lớp da dương vật. Tuy nhiên, cách xử lý này thường dễ gây biến chứng. Bệnh viện đã từng tiếp một nạn nhân, anh này cũng "cải thiện" bề ngang "cục cưng" của mình bằng cách "đắp" thêm lớp mỡ vào dưới da dương vật, nhưng sau một thời gian, lớp mỡ bị cơ thể đào thải, dồn lại tạo thành một khối u to đùng, trông rất xấu! Tại một số nước phát triển, người ta cải thiện kích cỡ bề ngang dương vật bằng phương pháp bơm chất nhân tạo, khoảng 2 - 3 năm thì chất này tan đi". ...đến những "tai nạn" Tai nạn trước tiên mà bác sĩ Nguyễn Thành Như muốn cảnh báo tới quý ông đó là gãy... "của quý". Mỗi tháng Bệnh viện Bình Dân tiếp nhận từ 3 - 4 trường hợp này. Nguyên nhân gãy - rất đơn giản - do quý ông (hoặc bà xã) có thói quen bắt "thằng nhỏ" tập thể dục bằng cách bẻ qua, bẻ lại, nhất là vào buổi sáng, khiến cho mạch máu bị bể, gây chảy máu bên trong làm căng phù to tướng, và làm tím tái "của quý". Nếu bị tình trạng này, cần đến bệnh viện ngay, bác sĩ chuyên khoa sẽ giải quyết (mổ) từ 15 - 30 phút là xong. Nếu để lâu sẽ rất nguy hiểm, gây sẹo xơ hóa, co rút thể hang lại, có thể làm cho "nó" liệt luôn! Tai nạn tiếp theo là đứt dây thắng. Dây thắng (là dây chạy dài phía dưới thân dương vật), bị đứt là do tình trạng cương quá mạnh, làm căng dây thắng quá mức. Nếu đứt nhẹ, thì sẽ tự lành, nếu nặng phải được bác sĩ khâu lại. Có trường hợp đứt lớn, tạo sẹo, về sau không còn cương được nữa, bác sĩ phải phẫu thuật kéo dây thắng ra (phẫu thuật tạo hình). Tai nạn thường gặp nữa đó là bể... tinh hoàn, tai nạn này xảy ra trong lúc các nam nhi đá bóng, tập võ, hay bị va chạm... trường hợp này hơi bị phức tạp, bác sĩ sẽ phẫu thuật, cắt lọc, bỏ đi phần tinh hoàn bị dập, rồi khâu lại. Một tai nạn nữa mà khoa Nam, Bệnh viện Bình Dân cũng thường tiếp nhận, đó là xoắn tinh hoàn, xảy ra ở những người có tinh hoàn lỏng lẻo. Trường hợp này, nếu xử trí không kịp thời (trước 46 giờ đồng hồ), thì sẽ dẫn đến... hư tinh hoàn luôn! Còn trường hợp "tai nạn" hy hữu, mà thỉnh thoảng quý ông là những nạn nhân, đó là những trường hợp bị "cắt", "xén". Một số trường hợp đến bệnh viện kịp thời, cũng như biết cách bảo quản "phần" đứt rời (bằng cách ướp lạnh), thì bác sĩ có thể nối lại được. Tuy nhiên, cũng có trường hợp, bác sĩ có cố gắng, cũng không thể cứu vãn được cho quý ông, như "phần" đứt bị hư, hoặc... tìm không ra! Có trường hợp hy hữu nữa, như trước đây một bệnh viện tại TP.HCM tiếp nhận một ông chồng có tính léng phéng, đã bị bà xã trong lúc giận dữ "xén" ngang rồi cho thẳng "thằng nhỏ" vào nồi nước sôi nấu sẵn! Thanh Tùng (báo Thanh Niên)
Trước một người bệnh bị "bất lực" | Phần lớn bệnh nhân với quan niệm đạo đức, xã hội, truyền thống văn hóa vốn có, luôn luôn cho rằng vấn đề tình dục là một chuyện không đứng đắn, thậm chí là xấu xa mất đạo đức, đồi trụy khi nói ra hoặc than phiền nhất lại là những người đứng tuổi mặc dầu người lớn tuổi là nhóm có nhiều nguy cơ nhất mắc phải những rắc rối thuộc loại này, có lẽ bởi đa số họ chấp nhận mất khả năng tình dục là một điều tự nhiên, nói ra nó hơi kỳ kỳ.. cho nên hay nhất là né tránh hoặc lờ đi. Dù là bàn bạc thế nào đi nữa thì người ta vẫn cho rằng chưa nên nói ra trong lúc này, hãy đợi một dịp khác thuận tiện hơn... Do vậy, các rối loạn về chức nǎng tình dục như xuất tinh sớm, liệt dương... ít có bệnh nhân nào than phiền với thầy thuốc.
Đối với thầy thuốc thì tình dục chưa phải là một môn học chính quy, tài liệu nghiên cứu chưa nhiều, một số khái niệm về tình dục chưa thật rõ ràng, sự hiểu biết về các vấn đề này trong quần chúng còn hạn chế ngoại trừ một số người quan tâm hay đang gặp rắc rối...
Đối với thầy thuốc sự thiếu thông tin, cập nhật hóa kiến thức còn khó khǎn vì thiếu nguồn cung cấp tài liệu về bộ môn tình dục đã khiến cho đa số thầy thuốc có lương tâm và lòng tự trọng không nhúng tay vào, không bàn đến, hoặc đưa ra một lời khuyên vì những điều mà họ chưa biết một cách chắc chắn.
Bệnh nhân thì không nói đến, thầy thuốc thì không làm việc vượt quá tầm hiểu biết của mình đã đẩy vấn đề này càng ngày càng vào chỗ bế tắc, cuối cùng cách hay nhất là lảng tránh và khoác cho nó một cái áo đạo đức luân lý là xong.
Thực sự vấn đề có bi quan như thế không?
Nếu ta chịu khó nhìn nó theo một chiều hướng khác, thoải mái hơn, khoa học hơn và tránh bớt các định kiến.
Trước thập niên 1970 nguời ta cho rằng bệnh liệt dương hầu hết có nguyên nhân do tâm lý hoặc có rối loạn ham muốn tình dục vì thế việc gắn liền bệnh này với vấn đề đạo đức cũng là chuyện không sai bởi vì nó bắt nguồn từ sự ham muốn nhục dục, từ bản nǎng tính dục.
Hiện nay y học đã khám phá ra rằng 75% bệnh nhân bị liệt dương đều có một nguyên nhân thực thể như bệnh tiểu đường, bệnh tim mạch, xương khớp, do stress, do lão hóa, do rượu, thuốc lá hay do thuốc men...
Nguyên nhân tâm lý thuần túy chỉ 25%, tuy nhiên vấn đề tâm lý luôn luôn là yếu tố nền trong tất cả mọi nguyên nhân gây ra tình trạng bất lực thật sự hay bất lực tuyệt đối. Trong mọi nguyên nhân gây bất lực luôn luôn có sự lồng ghép nguyên nhân tâm lý.
Vai trò của NO (nitric oxide) trong cơ chế cương dương vật cho thấy vai trò quan trọng của ý thức và tình cảm, từ đó ta có thể hiểu được rằng tại sao con người và loài vật lại khác nhau.
Hiện tại những khám phá rút ra từ các công trình điều tra cơ bản, từ các thống kê trong bệnh tiểu đường, bệnh tim mạch... và việc hiểu rõ cơ chế gây cương đã giúp ta có một cái nhìn mới về bệnh bất lực, phải xem nó như là một cǎn bệnh như những bệnh khác, đó là một bệnh thực sự có nguyên nhân phần lớn là bệnh lý thực thể.
Các hiểu biết khoa học này có thể thông tin cho dư luận cùng các nhà đạo đức để họ bớt gay gắt hơn đối với bệnh bất lực. Nếu đem so sánh nỗi khổ cũng như tìm kiếm sự trợ giúp về mặt y khoa của một bệnh nhân bị bệnh lậu, giang mai, mồng gà hay nhiễm HIV (là những bệnh có ít nhiều liên quan đến tình dục) thì không thể lồng ghép vấn đề đạo đức vào đây được.
Bất cứ người đàn ông nào có biểu hiện một rối loạn chức nǎng tình dục, nên đi khám sức khỏe tổng quát ngay vì biết đâu đó là triệu chứng của một bệnh tiềm ẩn nào đó như bệnh tiểu đường, tim mạch, phì đại tuyến tiền liệt...
Tâm lý của bệnh nhân bất lực là ít khi muốn bày tỏ chuyện khó nói với bất cứ người nào thậm chí ngay cả với bạn đời của họ.
Làm gì để giúp bệnh nhân bị bất lực?
Phải nói cho họ hiểu rằng bệnh liệt dương cũng giống như các bệnh khác, để biết được điều đó phải hướng dẫn từ từ cho họ về các vấn đề sinh sản, giới tính, các bệnh lây qua đường tình dục rồi đề cập đến các rối loạn chức năng tình dục.
Nếu bệnh nhân đến khám ở một thầy thuốc chuyên khoa về tình dục thì quả thật đơn giản bởi vì cả thầy thuốc lẫn bệnh nhân đều biết được ý định cũng như công việc mình phải làm.
Nhưng nếu họ có bệnh mà vì nhiều lý do không đi khám ví dụ như định kiến sai lầm, xem đó là một chuyện đương nhiên của tuổi tác, chuyện không đứng đắn... thấy người sắp sập hố mà mình không báo thì liệu y đức của người thầy thuốc có cho phép không? Những người này là những "người câm", cho nên muốn giúp họ ngoài những thông tin về giới tính trên phương diện truyền thông, thì khi tiếp cận với họ thầy thuốc nên chủ động gợi ý.
Chia sẻ kinh nghiệm khi khám bệnh nhân bị bất lực
Đối với tôi việc khám và điều trị cho một trường hợp bị liệt dương rất mất thì giờ, phải thực hiện qua các giai đoạn. Lần đầu tôi phải mất gần hai giờ để nói chuyện với bệnh nhân, tùy theo mức độ hiểu biết vấn đề mà họ đang gặp, tôi phải ngồi để nghe họ trình bày cái họ đang quan tâm, các khó khǎn họ thực sự bối rối mà không có dịp nói ra, thỉnh thoảng tôi phải hỏi lại những điều họ mô tả. Phần lớn bệnh nhân đều nhầm lẫn hoặc chưa hiểu rõ các từ ngữ mà họ nói, tôi phải mô tả cho họ hiểu thế nào là xuất tinh sớm, thế nào là rối loạn cương dương vật, như thế nào gọi là liệt dương bất lực, thế nào là di tinh, mộng tinh, hoạt tinh, thế nào là dương dự, thận yếu... Cuối buổi gặt mặt đầu tiên tôi đưa cho họ một bản gồm có 25 câu hỏi về những vấn đề liên quan đến các hoạt động tình dục, họ sẽ trả lại cho tôi sau khi đã đánh dấu vào các câu trả lời (Bản đánh giá về khả nǎng tình dục của Hiệp hội nghiên cứu tình dục học). Tôi nói với bệnh nhân là tôi muốn gặp người bạn đời của họ trong lần gặp thứ hai nếu cô ấy bằng lòng, tôi cũng nói rõ là tôi sẽ trao đổi hai người riêng biệt với nhau sau đó tôi sẽ đưa cho người bạn đời của anh ta một bản gồm có 20 câu hỏi liên quan đến việc đánh giá mức độ tình dục của hai người cùng những hiểu biết về tình dục cũng như tâm lý của cô ấy.
Trong lần gặp thứ hai tôi sẽ trao đổi với hai người về các vấn đề gia đình, công ǎn việc làm, áp lực và những stress của môi trường đối với cuộc sống và đời sống tình dục của họ. Sau đó tôi tiếp xúc riêng từng người để nghe những nhận xét riêng của họ về nhau trong các vấn đề về cuộc sống, tình cảm, cách sắp đặt cuộc sống sao cho thuận tiện, nhất là vấn đề các hoạt động tình dục và những rắc rối mà mỗi người đang gặp, họ có đề nghị làm cho chuyện đó được tốt đẹp hơn không?
Lần thứ ba tôi khám lâm sàng một cách cẩn thận không bỏ sót một chi tiết nào. Tôi khám bệnh dựa theo một bản hướng dẫn in sẵn và sẽ giải thích cho họ tại sao lại bị bất lực, một số nguyên nhân có liên quan đến họ mà tôi đã rút ra từ các buổi tiếp xúc trước hay từ bản câu hỏi, nói cho họ biết tại sao lại có sự khác nhau giữa người bị bệnh bất lực và người bình thường, giữa người trẻ và người lớn tuổi, tai hại của rượu và thuốc lá, sự cần thiết phải thích nghi với môi trường và cuộc sống, cách giải tỏa các stress... sau đó gởi bệnh nhân đi làm các xét nghiệm cận lâm sàng, cũng như cách làm test cương dương vật trong ba đêm.
Lần thứ tư tôi cho họ biết một chẩn đoán sơ bộ, giải thích và giới thiệu các phương pháp điều trị như dùng thuốc chích vào dương vật, dụng cụ bơm chân không, lắp đặt dương vật giả, giải phẫu mạch máu, thuốc uống, xoa tại chỗ, thuốc dán xuyên qua da, thuốc nhét vào niệu đạo... hiệu quả cũng như các phản ứng phụ của các phương pháp điều trị này cũng như thời gian và chi phí...
Cuối cùng tôi cho họ một số điện thoại, địa chỉ email, website và thiết lập một sự liên lạc mà qua đó họ có thể tham khảo và tham vấn với tôi.
BS. Hồ Đắc Duy (báo Sức Khỏe & Đời Sống)
|
|